Kinh Đà La Ni Phật Đỉnh Tôn Thắng
Việt dịch: Thích Quảng Trí
Ta nghe như vầy: Một thơi Bạt Già Pham tại Thất La Phiệt, nơi rừng Thệ Đa trong vườn Cấp Cô Độc cùng đại tỳ kheo chúng một ngàn hai trăm năm mươi người đầy đủ. Cùng với các Đại Bồ tát Tăng một vạn hai nghìn người. Khi đó ba mươi ba cõi trời đương hội họp tại Thiện pháp đường. Có một Thiên tử tên là Thiện Trụ cùng các Đại Thiên vui chơi trong vườn, được các Đại Thiên thương yêu kính mến. Có các Thiên nữ trước sau đoanh vây, vui vẻ thọ hưởng các món âm nhạc, thọ hưởng các điều vui sướng.
Khi đó Thiện Trụ Thiên tử trong đêm nghe có tiếng nói rằng: “Thiện Trụ Thiên tử, sau bảy ngày nữa ông sẽ chết, sau khi chết sanh vào cõi Diêm Phù Đề thọ thân súc sanh bảy lần, và thọ khổ nơi địa ngục, từ nơi địa ngục ra được thọ thân người ở nơi nhà bần tiện, khi còn trong thai đã mù hai mắt.”
Khi Thiện Trụ Thiên tử nghe như vậy rồi, rất là sợ sệt, các lông dựng đứng, buồn khổ vô cùng, liền mau đến chổ Thiên Đế Thích, khóc la đảnh lễ nơi chân Thiên Đế bạch cùng Thiên Đế rằng: ” Xin hãy nghe tôi nói. Tôi cùng các Thiên nữ trước sau dạo chơi thọ các điều vui sướng, nghe có tiếng bảo rằng: “Thiện Trụ Thiên tử sau bảy ngày nữa mạng người sẽ hết, sau khi chết sanh nơi Nam Diêm Phù Đề bảy lần thọ thân súc sanh, sau đó lại đọa vào địa ngục, từ địa ngục ra được, làm thân người sanh vào nhà bần tiện lại mù hai mắt. Cúi xin Thiên Đế làm cách nào để cứu tôi thoát khỏi khổ nạn nầy.”
Khi Thiên Đế nghe Thiện Trụ Thiên Tử nói xong, tất lấy làm quái lạ, suy nghĩ rằng: “Thiện Trụ Thiện Tử nầy vì sao lại bị bảy lần thọ các thâ, tuưc htời liền nhập vào định quán, thấy Thiện Trụ Thiên Tử bảy lần thọ các thân ác như là heo, chó, dã can, nhị hầu, mãng xà, chim, cú, các thân ăn các vật dơ uế. Khi Thiên Đế thấy Thiện Trụ Thiên Tử đoạ bảy lần trong ác đạo, trong tâm rất là khổ não, không biết lấy gì làm chỗ qui y, chỉ có Như Lai Ứng Chánh Đẳng Giác là có thể khiến cho Thiên Trụ Thiên tử được khỏi khổ này.”
Bấy giờ Thiên Đế Thích lúc sáng sớm đem các tràng hoa, hương đốt, hương bột, các y phục thù diệu trang nghiêm cõi trời, đi đến rừng Thệ Đa, chổ Đức Thế Tôn, đảnh lễ chân Phật, nhiễu bên phải bảy vòng, ở nơi trước Phật cúng dường đầy đủ, hồ quì chấp tay mà bạch Phật rằng:” Bạch Thế Tôn ! Thiên Trụ Thiên tử vì sau phải thọ bảy lần làm súc sanh và các thân trong đường ác đã nói.”
Lúc bấy giờ trên đảnh Đức Như Lai phóng ra các ánh sáng chiếu khắp mười phương thế giới xong, ánh sáng kia xoay vòng quanh Phật ba vòng rồi nhập vào nơi miệng. Dức Phật mĩm cười bảo Thiên Đế Thích rằng:” Thiên Đế có Đà la ni gọi là Tôn Thắng hay tịnh các đường ác hay trừ tất cả khổ ải sanh tử, lại hay trừ các khổ nơi Địa ngục, hướng về đường lành.
Thiên Đế! Phật Đảnh đà la ni nầy nếu có người được nghe qua một lần, các nghiệp địa ngục đã tạo từ trước thảy đều tiêu diệt, được thân thanh tịnh tùy theo chổ sanh nhớ niệm không quên, từ cỏi Phật này đến cõi Phật khác, trải qua ba mươi ba cõi Trời khi sanh ra đều nhớ không quên.
Thiên Đế! Nếu có người khi sắp chết nhớ tới đà la ni này mau được tăng trưởng, thân, khẩu, ý nghiệp thanh tịnh, sống lâu, thân không có bệnh, tuỳ nơi chổ ở được các phước lợi an ổn. Tất cả Như Lai đều nhìn đến, các Thiên thần thường luôn ủng hộ, khiến người kia ác chướng tiêu trừ, được các Bồ Tát che chở.
Thiên Đế ! Nếu có người tụng Đà la ni nầy, trong khoảng phút chốc tất cả các khổ về điạ ngục, Diêm La Vương giới, súc sanh đều bị phá nất không còn dư sót. Ở trong các cõi Phật, nơi Thiên cung, chỗ các Bồ tát ở đều vào được, tùy ý không chướng ngại.”
Lúc bấy giờ Thiên Đế Thích bạch Phật rằng:” Cúi xin Thế Tôn vì các chúng sanh nói pháp tăng ích thọ mạng.”
Khi ấy, Đức Thế Tôn biết được tâm niệm của Thiên Đế Thích muốn được nghe Phật nói pháp đà la ni. Liền nói chú rằng:
– Nẵng mồ bà nga phã đế đát lặc lộ chỉ dả, bát ra để vĩ thỉ sắt tra dã một đà dã, bà nga pha đế đát nễ dã tha.
Úm vĩ thú dà dã sa ma sa ma tam mãn đà phạ bà sa sa bạt ra nõa nghiệt đế nga ha nẵng sa phạ bà phạ vĩ thuật đệ a tì tiện tả để hàm tát nghiệt đa phạ ra phạ tả nẵng a mật lật đa tì du kế, ma ha mạn đát ra bạt nại a ha ra a ha ra a dữu tán đà ra ni thuật đà dả thuật đà dả nga nga nẵng vĩ thuật đệ ô sắc nị sa vĩ nhạ dã vĩ thuật đệ sa ha sa ra ra thấp minh tán tô nễ đế tát phạ đát tha nghiệt đa phạ lô ca nĩnh sát bát ra nhị đa bạt lị bố ra ni, tát phạ đát tha nghiệt đa. Hật rị ra dả địa sắc sá nẵng địa sắc sĩ đa ma ha mẫu nại rị phạ nhựt ra ca đã tăng ha đa nẵng vĩ thuật đệ tát phạ tát ra nõa bà dã nạp nghiệt đế bà rị vĩ thuật đệ bát ra để nĩnh tì đa dã a dục thuật đệ tam ma dã địa sắc sĩ đế ma ni ma ni ma ha ma ni đát đạt đá bộ đa câu trí bà rị thuật đệ vĩ tắt phổ tra, một điạ thuật đệ nhạ dã nhạ dã vĩ nhạ dã vĩ nhạ dã sa ma ra tát phạ một đà địa sắc sỉ đa thuật đệ phạ nhựt ra phạ nhựt ra nghiệt bệ phạ nhựt vãm bà phạ đổ ma ma xá rị vảm tát phạ tát đát phạ nan tả ca dã vĩ thuật đệ tát phạ nga đế bà rị thuật đệ tát phạ đát tha nghiệt đa tam ma thấp phạ sa dõng đô tát phạ đát tha nghiệt đa tam ma thấp phạ sa địa sắc sĩ đế một địa dã một địa dã vĩ một địa dã mạo đà dã mạo đà dã vĩ mạo đà dã tam mãn đà bà rị thuật đệ tát phạ đát tha nghiệt đa. Hật rị na dã, địa sắc sá nẵng địa sắc sĩ đa ma hạ mẫu nại ra sa phạ ha.
Phật bảo Thiên Đế Thích rằng: “Chú nầy gọi là Tịnh trừ Nhất thiết ác đạo Phật đảnh Tôn Thắng da la ni, hay trừ tất cả tội nghiệp các chướng, hay phá tất cả uế ác, các khổ. Thiên Đế ! Đà la ni nầy là tám mươi tám hằng hà sa cu chi trăm ngàn chư Phật đều cùng nói ra, tùy hỉ thọ trì. Tất cả Như Lai đều ấn khả, vì muốn cứu tất cả chúng sanh các uế ác khổ, khiến cho tất cả địa ngục, súc sanh, Diêm la vương giới, các chúng sanh được giải thoát, khiến các chúng sanh bị khổ nạn đọa trong biển sanh tử được giải thoát, chết non, bạc phước không chỗ cứu hộ, tạo các ác nghiệp, tạp nhiễm chúng sanh được nhiêu ích. Đà la ni nầy gìn giữ cõi Nam Diêm Phù Đề hay khiến địa ngục, các chúng sanh nơi ác đạo xoay vần trong sanh tử, bạc phước chúng sanh, không tin thiện ác bỏ chánh đạo được giải thoát”.
Phật bảo Thiên Đế: “Ta nói đà la ni nầy trao cho ông, ông nên truyền lại cho Thiện Trụ Thiên tử và nên thọ trì đọc tụng suy nghĩ nhớ niệm cúng dường, cũng nên rộng nói cho tất cả chúng sanh trong cõi Nam Diêm Phù Đề ,lại vì các Thiên tử mà nói đà la ni nầy. Nay ta giao phó cho ông phải luôn luôn giữ gìn ủng hộ, không được quên mất.
Thiên Đế, nếu có người trong chốc lát được nghe đà la ni nầy, trong trăm ngàn kiếp trở lại đã tạo các nghiệp ác, chướng nặng đến phải luân hồi trong sanh tử, địa ngục, ngạ quỉ, súc sanh, Diêm la vương, A tu la, Dạ xoa, La sát, Quỉ thần, Bố đơn na, Yết tra Bố đơn na, A bà sa ma ra, muỗi mòng, lằn, chó, mãng xà, các loại chim, các loài mãnh thú, các loài cử động hàm linh, cho đến trùng kiến các thân đều không thọ nữa, được chuyển sanh nơi cõi Phật, Nhất sanh bổ xứ, cùng các Bồ tát đồng hội, hoặc sanh vào nhà Bà la môn, hoặc sanh vào nhà Sát đế lợi, hoặc sanh vào nhà giàu có. Thiên đế, người nầy được sanh vào những nơi tôn quý là do nghe đà la ni nầy, sanh đến nơi nào đều được thanh tịnh, cho đến được chỗ Bồ Đề đạo tràng, đều do xưng tán công đức của đà la ni nầy. Như vậy, đà la ni nầy gọi là Kiết tường hay trừ tất cả đường ác. Tôn Thắng Phật đảnh đà la ni cũng như báu Nhật tạng ma ni, như là hư không, không có bợn nhơ rực rỡ chiếu khắp mọi nơi. Nếu có chúng sanh trì đà la ni nầy, được các điều như vậy, cũng như vàng ròng Diêm Phù Đàn, khiến người ham ưa, không có các uế ác, cáu bẩn. Thiên Đế, nếu có chúng sanh trì đà la ni nầy cũng được như vậy, do được thiện tịnh nên sanh vào cõi tịnh. Thiên Đế, nơi nào có đà la ni nầy, nếu hay viết chép, lưu bố, thọ trì, đọc tụng, nghe nhớ, cúng dường, thì tất cả các đường ác đều tiêu diệt, thảy đều thanh tịnh, tất cả khổ não nơi địa ngục đều được tiêu trừ.”
Phật bảo: “Thiên Đế! nếu có người viết chép đa la ni nầy treo nơi cột phướn, hoặc trên đảnh núi hoặc trên lầu, cho đến an trí nơi tháp Xuất đổ ba. Nếu có Tỳ kheo, Tỳ kheo ni, Ưu bà tắc, Ưu bà di, tộc tánh nam, tộc tánh nữ, hoặc thấy hoặc gần gũi, thân hình chạm đến, hoặc gió thổi qua các chỗ trên bụi đất chạm đến thân. Thiên Đế, các chúng sanh nầy có các ác nghiệp đáng đoạ vào địa ngục, súc sanh, Diêm la vương giới, ngạ quỉ, a tu la, các chốn ác đạo chịu khổi thảy đều tiêu diệt, không bị các tội cấu làm đắm nhiễm. Thiên Đế, các chúng sanh nầy được chư Phật thọ ký, được bất thối chuyển nơi A nậu đa la tam miệu tam Bồ đề, huống là dùng nhiều các thứ cúng dường đầy đủ như tràng hoa, đồ hương, mạt hương, phan, cái y phục, anh lạc, các thứ trang nghiêm, nơi ngã tư đường tạo tháp Xuất đổ ba, an trí đà la ni nầy, chắp tay cung kính hành đạo, đi nhiễu, qui y đảnh lễ. Nếu người hay cúng dường như vậy, được gọi là Đại Bồ tát, đây chính là Chơn Phật tử, giữ được Phật pháp cũng như toàn thân Như Lai Xá lợi Xuất đổ ba.”
Lúc bấy giờ Diêm Ma pháp vương, nơi nửa đêm đi đến chỗ Phật đem các Thiên y, diệu hoa, đồ hương trang nghiêm cúng dường Phật xong, nhiễu Phật bảy vòng, đảnh lễ chân Phật mà bạch rằng:”Con nghe Như Lai tuyên nói, khen ngợi sức của Đà la ni, nếu có ngoùi thọ trì, đọc tụng Đà la ni nầy, con thường gần gũi ủng hộ, không để người nầy đọa vào điạ ngục, tùy theo ngôn giáo của Như Lai mà hộ niệm cho”.
Khi Hộ Thế Bốn Đại Thiên Vương nhiễu Phật ba vòng cùng bạch Phật rằng: “Bạch Thế Tôn, xin vì con nói rộng pháp trì tụng đà la ni nầy.”
Phật bảo Tứ Thiên Vương: “Các ông hãy lắng nghe, ta sẽ vì các ông mà nói, cũng vì các chúng sanh đoản mạng mà nói. Trước cần tắm gội sạch sẽ, mặc quần áo mới sạch, tháng bạch nguyệt ngày rằm tụng đà la ni nầy mãn ngàn biến. Khiến kẻ đoản mạng được sống lâu, vĩnh viễn xa lìa bệnh khổ, tất cả nghiệp chướng thảy đều tiêu diệt, được giải thoát các khổ nơi địa ngục, các loài phi cầm, súc sanh. Các loài hàm linh được nghe đà la ni nầy một lầm qua tai, khi bỏ thân rồi không còn thọ lại nữa.”
Phật dạy: “Nếu có người bị bệnh ác nặng, nghe được đà la ni nầy, tất cả các bệnh đều tiêu trừ, cũng hay trừ diệt các ác đạo, được vãng sanh nơi các thế giới Tịch tịnh. Từ đó trở đi, không còn thọ thân bào thai nữa, Liên hoa hóa sanh, sanh ở cõi nào cũng được nhớ trì không quên, biết được túc mạng.
Nếu có người từ trước đã tạo các nghiệp ác nặng, sau khi mạng chung, phải đọa vào địa ngục, súc sanh, Diêm La Vương giới hoặc đoạ ngạ quỉ cho đến đọa đại a tì địa ngục, hoặc sanh trong nước sanh trong loài cầm thú, nên lấy thân phần xương cốt của vong linh, dùng một nắm cát tụng đà la ni nầy hai mốt biến, tán rải trên xương cốt đó, vong kia tức được sanh lên cõi trời.
Nếu như có người hay ngày tụng đà la ni nầy hai mốt biến, đáng thọ của thế gian đại cúng dường, khi bỏ thân vãng sanh Cực Lạc thế giới. Nếu thường niệm tụng đắc Đại Niết Bàn, được sống lâu hưởng thọ các điều vui sướng, bỏ thân tức được sanh về các cõi thanh tịnh vi diệu của chư Phật, được cùng chư Phật ở một chỗ, được chư Phật nói các pháp nghĩa và đều ký thọ cho, thân có hào quang chiếu khắp mọi nơi”
Phật dạy: “Pháp tụng niệm đà ni nầy, nên ở trước Phật dùng đất sạch đắp một cái đàn lớn nhỏ tuỳ ý bốn góc vuông vức, dùng các cỏ thơm rải nơi trên đàn, đốt các hương thơm, hồ quỳ gối phải sát đất, chắp tay nơi tâm niệm Phật kết ấn, co hai ngón trỏ dùng hai ngón cái đè lên chấp tay lại để nơi tâm tụng đà la ni nầy một trăm tám biến. Ơ nơi trong đàn mưa hoa như mây nhóm, biến khắp cúng dường tám mươi tám hằng hà sa na dữu đa trăm ngàn chư Phật. Chư Phật đều đồng khen rằng: “Lành thay! Khó có đây chính là Chơn Phật tử”, liền được Vô chướng ngại Trí tam muội, được Đại Bồ đề tâm trang nghiêm tam muội, pháp trì tụng đà la ni nầy như vậy.”
Phật bảo: “Thiên Đế! Phương tiện của ta đây khiến tất cả chúng sanh đáng đoạ địa ngục đều được giải thoát, thanh tịnh hết thảy các ác đạo khiến người trì tụng được sống lâu. Thiên Đế, ông nên đem đà la ni nầy trao cho Thiện Trụ Thiên tử, qua bảy ngày sau ông hãy cùng Thiện Trụ lại đây gặp ta.”
Khi đó Thiên Đế ở nơi Thế Tôn được thọ pháp đà la ni xong trở về chỗ cũ trao lại cho Thiện Trụ Thiên tử. Thiện Trụ Thiên tử được thọ đà la ni nầy, y pháp thọ trì sáu ngày sáu đêm, các nguyện đều được đầy đủ, các tội đáng phải đọa vào ác đạo chịu khổ thảy đều giải thoát, được vào đạo Bồ đề, được sống lâu vô lượng, rất là Đại hoan hỷ, lớn tiếng khen rằng: “Như Lai thật là ít có, Diệu pháp thật là ít có, minh nghiệm (hiệu nghiệm của chú) thật là ít có. Rất là khó được, con đã được giải thoát.”
Khi ấy Thiên Đế trải qua bảy ngày, cùng Thiện Trụ Thiên tử đem các Thiên chúng cầm các tràng hoa, thiêu hương, mạt hương, tràng phan, thiên cái, thiên y, anh lạc, các món trang nghiêm, đi đến chỗ Phật rộng bày đại cúng dường, dùng các thiên y và các anh lạc cúng dường Thế Tôn, nhiễu trăm ngàn vòng, trước Phật hớn hở vui mừng ngồi xuống nghe pháp.
Khi ấy Đức Thế Tôn duỗi cánh tay sắc vàng xoa đầu Thiên Trụ Thiên Tử, nói pháp thọ ký qủa Bồ Đề.
Phật bảo: “Kinh nầy gọi là Tịnh Trừ Nhất Thiết Ác Đạo Phật Đảnh Tôn Thắng Đà La Ni, các ông nên thọ trì”
Khi đó đại chúng nghe pháp thảy đều vui vẻ tin chịu vâng làm.
PHẬT ĐẢNH TÔN THẮNG ĐÀ LA NI
– Na ma bà già phạt đế lệ lô ca ra đế tì thất sắc tra da. Bốt đà da, bạt già phạt đế đát điệt tha. Úm- tì du đà da sa ma tam mạn đa bá bà sa sa bà ra nõa yết đế da ha na sa bà bá du thuật địa a tì tiến dã tô yết đa bạt tư da a mật lật đa tì dược kê a ha ra a ha ra a du tán đà ra ni du đà da du đà da dà dà na tì thuật đề ô sắc nị sa tì chiết na thuật đề sa ha sa ra hắc ra thấp nhị san châu địa đế, tát bà đát tha yết đa địa sắc sá na át địa sắc sỉ đế mô vam bác bạt chiết ca ra da tăng ha đa da thuật đề tát bà bạt ra nõa tì thuật đề bát ba để nể bạt đát da a du thuật đề tát mạt da a dịa sắc sỉ đế mặc nễ mạt nễ đát lan đa bộ đa cu đê bát lị thuật đề, tì tát phổ tra bột địa thuật đề xả da xả da tì xả da tì xả da tát mạt ra tát mạt ra bột đà át địa sắc sỉ đa thuật đề bạt chiết lê, bạt chiết la át tì bạt chiết lam bà thuật đô, ma ma tát bà tát tỏa tả ca da tì thuật đề, tát bà yết đế bát lợi thuật đề tát bà đát tha yết đa tam ma thấp bà sa yết địa sỉ đế bột đà bột đà phổ đà da phổ đà da tam mạn đa bát lợi thuật đề tát bà đát tha yết đa địa sắt tra na át địa sắc sỉ đế sa bà ha.
– Nam mô bạt già phạt đế lệ lô ca bát ra để tì thất sắc tra da, bột đà da bạt dà phạt đế đát điệt tha: Úm- tì da đà na sa ma tam mạn đà đa bát bà sa sa bát ra noã yết đế đa ha na sa bà bá du thuật địa a tỳ tiện dã tô yết đa bạt chiết na a mật lật đa tì sái kê a ha ra a ha ra a tì tán đà ra ni du đà da du đà da da da na tì thuật đề ô sắc ni sa tì chiết na thuật đề sa ha sa ra hắc ra thấp nhị san châu địa đế tát bà đát tha yết đa đia sắc sá na yết địa sắc sỉ đế điệt lê bạt chiết ra ca da tắng ha đa da thuật đề tát bà bạt ra nõa tì thuật đề, tát mạt na a địa sắc sĩ đế mạt nhĩ mạt nhĩ đát lăn đa bộ đa cu đê bát lợi thuật đề, tì tát phổ tra bột địa thuật đề xá da xá da tì xá da tì xá da tát mạt ra tát mạt ra bột đà át địa sắc sỉ đa thuật đề bạt chiết lê, bạt chiết la yết tì bạt chiết lam bà phạt đô ma ma tát bà tát đỏa tả ca da tì thuật đề tát bà yết đế bát lợi thuật đề tát bà đát tha yết tha tam ma thấp bà sa hắc địa sắc sỉ đế bột đà bột đà phổ đà da phổ đà da tam mạn đà bát lợi thuật đề tái bà đát tha yết đa địa sắc sá na át địa sắc sỉ đế sa bà ha.