“Bức tranh đẹp hay xấu là do người họa sĩ. Cuộc đời khổ hay vui là do chính những việc làm của mình”.(1)
Mỗi bước chúng ta đi là một phần của con đường phía trước. Mỗi suy nghĩ, mỗi lời nói, mỗi việc làm là một phần của cuộc đời mình. Buồn vui bắt đầu từ đó.
Có người vẽ ra phía trước mình con đường thật đẹp, nhưng chưa bao giờ bước đi. Cuộc sống là những gì chúng ta đã làm, không phải sẽ làm.
Có người vội vã đặt chân vào một con đường, rồi hoang mang, không biết nên đi tiếp hay quay lại; dù đi tiếp hay quay lại, những bước chân đó cũng sẽ trở thành một phần cuộc đời mình.
Có người mãi nhìn cuộc đời như hôm qua, nói những lời như hôm qua, làm những việc như hôm qua đã làm, nhưng lại chờ mong ngày mai những đổi thay.
Sẽ rất khó khăn khi chọn cho mình sự lương thiện để sống, nhưng nếu vì những điều dễ dàng trước mắt mà làm những việc không thiện lành rồi nhận lại kết quả từ đó, khi đó nhất định phải khó khăn hơn bội phần.
Hạnh phúc hay bất hạnh, xét cho cùng, cũng là một sự chọn lựa của chính mình.
Vô Thường