Ngài Hàn-Sơn: Trong thế gian mà bị người phỉ báng, khi dễ, nhục mạ, cười chê, khinh khi, chà đạp, ghen ghét , đè bẹp, đố kị ta. Như thế, ta phải xử trị cách nào?

Ngài Thập-Đắc trả lời: Thản nhiên vì họ mà nhẫn, mà nhường, mà cung kính, là trọng tự do của họ, mà tránh đi, cuối cùng đừng để ý tới họ nữa. Chờ vài năm sau sẽ gặp họ.

Hàn-Sơn lại hỏi: Họ vẫn giữ quyết liệt như vậy! Có thể trốn núp được chăng?

Ngài Thập-Đắc nói: “Tôi đã từng thuộc Bài Kệ của Bồ-Tát Di-Lặc. Bạn lắng nghe! Tôi vì Bạn mà niệm bài kệ:

Hán ngữ
Việt ngữ
Lão chuyết xuyên nạp áo
Lão mặc chiếc áo nạp.
Đạm phạn phúc trung bảo
Cơm lạt một bụng no,
Bổ phá hảo giá hàn
Áo rách che giá lạnh,
Vạn sự tùy duyên liễu
Muôn việc tự theo duyên.
Hữu nhơn mạ lão chuyết
Có người mắng đuổi lão,
Lão chuyết chỉ thuyết “Hảo”
Chạy ù lão nói “Tốt”,
Hữu nhơn đả lão chuyết
Có người ví đánh lão,
Lão chuyết tự thùy đảo
Lão té, ngủ giấc dài.
Thế thóa tại diện thượng
Chê bai khạt trước mặt,
Tùy tha tự càn liễu
Cứ để tự nó khô,
Ngã dã tỉnh lực khí
Ta đầy đủ năng lực,
Tha nhơn vô não phiền
Người khác không não phiền,
Giá dạng Ba-La-Mật
Đó là đến-Bờ-Giác,
Tiện thị diệu trung bảo
Của báu trong nhiệm mầu,
Nhược tri giá tiêu tức
Nếu biết tiêu tức nầy,
Hà sầu đạo bất liễu
Buồn chi đạo lâu mau.
Nhơn nhược tâm bất nhược
Người yếu, tâm không yếu,
Nhơn bần đạo bất bần
Người nghèo, đạo chẳng nghèo,
Nhất tâm yếu tu hành
Một lòng gắng tu hành,
Thường tại đạo trung biện
Thường xử theo trung đạo,
Thế nhơn ái vinh hoa
Người đời chuộng vinh hoa,
Ngã khước bất đãi kiến
Ta bỏ, không chờ nó,
Danh lợi, tổng thị không
Lợi danh đều là không.
Ngã tâm vô yểm túc
Tâm ta không chán, thích
Đôi kim tích như sơn
Vàng khối chất như núi,
Nan mãi vô thường hận
Chẳng đổi được vô-thường.
Tử-Cống, tha năng ngôn
Tử-cống ông ấy nói,
Châu-Công hữu thần toán
Châu-Công giỏi thần toán,
Khổng-Minh đại-trí mưu
Khổng-Minh trí mưu lớn,
Phàn Khoái cứu chủ nan
Phàn-Khoái cứu chủ khó,
Hàn-Tín công lao đại
Hàn-Tín công lao to,
Lâm tử chỉ nhút kiếm
Chỉ một kiếm là chết,
Cổ kim đa thiểu nhơn
Xưa nay bao nhiêu người,
Na cá hoạt kỷ thiên
Mấy ai sống ngàn tuổi,
Giá cá trình anh hùng
Ai đã làm anh hùng,
Giá cá tố hảo hớn
Ai đã làm hảo hớn,
Khán khán lưỡng tẫn bạch
Cứ xem tóc râu trắng,
Niên niên dung nhan biến
Hằng năm dung mạo đổi,
Nhựt nguyệt xuyên thoan chức
Ngày tháng đi như thoi,
Quan âm như tạ tiễn
Sáng tối dường tên bắn,
Bất cửu bịnh lai xăm
Chốc chốc bịnh lại đến,
Đê đầu ám ta thán
Cúi đầu thầm than thở,
Tự tưởng niên thiếu thời
Những tưởng trẻ trung hoài,
Bất bả tu hành biện
Khi khỏe chẳng chịu tu,
Đắt bịnh tưởng hồi đầu
Bịnh rồi quay lai tiếc,
Diêm vương vô chuyển hạn
Diêm vương không đợi chờ,
Tam thốn khí đoạn liễu
Thở ra, không trở lại,!
Nã chỉ na cá biện
Đã cùng đường giải quyết.
Dã bất luận thị phi
Phải quấy cũng hết rồi,
Giả bất bả gia biện
Việc nhà đành buông trôi,
Giả bất tranh nhơn ngã
Chẳng còn đua nhân ngã,
Giả bất tố hảo hớn
Chẳng thèm làm hảo hớn,
Mạ trước giả bất ngôn
Bị mắng vẫn nín thinh,
Vấn trước như á hớn
Ai hỏi, như câm điếc,
Đã trước giả bất lý
Ai đánh cũng mặc kệ,
Suy trước hổn thân chuyển
Thân về chốn minh mông,
Giả bất phạ nhơn tiếu
Sợ chi ai đàm tiếu,
Giả bất tố kiểm diện
Đâu còn cơn mặt đỏ,
Nhi nữ khốc đề đề
Con cái khóc hu hu,
Tái giả bất đắt kiến
Mắt đó, đâu nhìn thấy,
Hiếu cá tranh lợi danh
Những lợi danh giành được,
Tu bả hoang dã bạn
Là bạn với đồng hoang,
Ngã khán thế thượng nhơn
Ta xem người nhân thế,
Đô thị tinh chỉ đạm
Đều như giọt sương rơi,
Khuyến quân tức hồi đầu
Mong ai bừng tỉnh lại,
Đơn bả tu hành cáng
Giử lấy đạo tu hành,
Tố cá đại trượng phu
Xứng đáng bậc trượng phu,
Nhứt đao triệt lưỡng đoạn
Đao tuệ chém lợi danh,
Khiêu xuất hồng hỏa khanh
Vượt khỏi hầm lửa đỏ,
Tố cá thanh lương hớn
Làm con người trong sạch,
Ngộ đắt trường sanh lý
Ngộ lý lẽ chơn thường,
Nhật nguyệt vi lân lữ
Nhật nguyệt là bạn hữu.

 

HT. Thích Huyền Tôn dịch
Mùa Vu-Lan 2.544. Việt-Lịch 4.879 Canh-Thìn.