Có bao giờ bạn nghẹn lòng khi nghe thấy bố mẹ hay người thân so sánh mình với một ai khác? Có bao giờ cảm thấy tự ti, mặc cảm khi bạn tự so sánh mình với những người bên cạnh? Trong cuộc sống, đôi lúc chúng ta không tránh được những phút giây chạnh lòng khi ai đó vô tình đặt mình lên bàn cân để so sánh, đối chiếu với một người nào đó. Làm như thế chỉ khiến chúng ta ngày càng khép mình hơn, ganh ghét với người khác hơn mà thôi.

Mỗi người đều có cái tôi cá nhân đầy kiêu hãnh, xin đừng làm tổn thương nó vì những phép so sánh khập khiễng và không hề công bằng ấy. Nếu bạn đem hai người so sánh với nhau bạn sẽ nhận được gì? Sự giận dỗi của một người nào đó, sự ganh ghét của một ai đó dành cho ai đó, và ánh mắt coi thường của người được đánh giá “nhỉnh” hơn so với người kia? Một cái giá không nên xuất hiện trong cuộc sống. Nếu đặt vị trí là mình liệu bạn có vui vẻ khi “được” so sánh với anh chị em hay bạn bè của bạn không?

Xin đừng nói rằng so sánh để làm cho “nó” biết đường mà phấn đấu. Sai lầm rồi đó bạn, điều đó sẽ khiến cho người bị đem ra so sánh cảm thấy bị tổn thương và không được tôn trọng. Nếu thực lòng yêu thương ai đó bạn đừng bao giờ đem họ ra so sánh với bất kỳ ai, bởi vì làm như thế bạn sẽ chỉ nhận lại được ánh mắt buồn bã và sự mệt mỏi của người kia mà thôi.

Cha mẹ thường là người hay đem con cái mình ra so sánh với người khác nhất: chỉ mỗi việc học hành mà như thế này à? Nhìn cái T còn nhà ông A mà xem, nó học giỏi thế kia mà! Cha mẹ nghĩ rằng sau đó con cái mình sẽ vươn lên để bằng “cái T” không? Không đâu, nó sẽ ghét “cái T” đó lắm vì “nó” mà con cái bạn mới bị đem ra so sánh như vậy! Thế nên, làm cha mẹ xin đừng đem con ra so sánh với người khác. Bởi khi đó con bạn đã định hình một cái tôi đầy kiêu hãnh rồi: nó muốn được là chính nó chứ không phải là một người luôn bị đem ra so sánh với người khác.

Còn bạn, trong cuộc sống dù vô tình hay cố ý thì cũng sẽ có lúc bạn khiến cho những người bên cạnh bị tổn thương vì những phép so sánh của mình. Một người bạn mới quen sẽ hấp dẫn hơn một người bạn cũ nhưng chưa chắc đã tốt bằng. Thế nên đừng đem hai con người khác nhau đặt lên bàn cân nhé. Vốn dĩ con người là vô giá, mỗi người mang một giá trị khác nhau nên đừng bao giờ so sánh người với người, cho dù sự so sánh của bạn chỉ nhằm mục đích tốt.

Có lúc bạn thầm so sánh người cũ và người mới của bạn: dù làm thế nào đi nữa, bạn cũng sẽ làm người đó tổn thương. Chúng ta thường có thói quen; cô này không xinh bằng cô kia, không giỏi bằng, không được tự nhiên cho lắm hay so với người yêu cũ của bạn thì “ai đó” chẳng bằng một góc… Bạn ơi có lúc nào bạn nghĩ những câu nói vô tình ấy của bạn khiến cho một người tan nát con tim không? Hãy đặt mình vào trường hợp của người đó để suy nghĩ xem, nếu là bạn bạn có đau lòng không?

Đừng bao giờ so sánh lẫn nhau, kể cả bạn, là chính bạn cũng đừng bao giờ đem chính bản thân mình ra so sánh với người khác. Làm như thế bạn sẽ đánh mất sự tự tin của mình! Bạn sẽ không còn là bạn nữa, không còn là cái tôi kiêu hãnh và đầy tự hào nữa.

Khép mình và luôn mặc cảm liệu có tốt hơn sống một cách vô tư thoải mái và luôn coi trọng bản thân không? Chúng ta thường có thói quen “mơ” về những thứ mà mình không có. Đó chính là lí do khiến bạn không bao giờ hài lòng với những gì mình đang có. Chúng ta thường nói rằng: nếu mình xinh đẹp bằng cô ấy, hay lịch lãm như anh chàng kia, tài giỏi như người nọ thì mình sẽ hạnh phúc hơn, giàu có hơn? Chắc chưa bạn?

Không đâu, quan trọng là bạn có biết hài lòng với những gì mình đang có hay không mà thôi. Nếu chính bạn không biết hài lòng về bản thân mình thì dù cố gắng bao nhiêu, tài giỏi bao nhiêu bạn cũng không bao giờ cảm thấy thỏa mãn. Thế nên đừng bao giờ nhìn vào những gì người khác có để rồi ao ước khát khao mình có được những thứ đó. Hãy biết trân trọng những gì bạn đang nắm giữ, đó mới là chìa khóa mở cánh cổng hạnh phúc của bạn.

Đừng bao giờ so sánh, đừng bao giờ cảm thấy tự ti và mặc cảm hãy dũng cảm lên, hãy mạnh mẽ lên và luôn tin tưởng rằng bạn là số 1. Và luôn phấn đấu hết mình để thấy tự hào với bản thân.


(st)