Có một vị tín đồ nọ đứng dưới mái hiên tránh mưa, nhìn thấy một vị thiền sư cầm chiếc ô đi ngang qua, liền gọi lớn: “Thiền sư, xin người hãy phổ độ chúng sinh ạ! Cho tôi đi nhờ một đoạn có được không?”.
Vị Thiền sư thấy vậy nói: “Ta đang đi ở trong mưa, còn ngươi ở dưới mái hiên, dưới mái hiên không hề mưa ướt, ngươi không cần ta độ giúp?”
Tín đồ bèn lập tức bước ra khỏi mái hiên, đứng ngay dưới trời mưa và nói: “Hiện tại tôi cũng ở trong mưa, nên giúp đỡ tôi được chưa?”
Vị Thiền sư: “Người cũng ở dưới mưa, ta cũng ở dưới mưa, ta không bị mưa thấm ướt, bởi vì có chiếc ô; người bị mưa thấm ướt, vì không có chiếc ô. Cho nên không phải ta độ được ngươi, mà là chiếc ô độ giúp ta. Người muốn được độ, không cần tìm ta, tự đi mà tìm một chiếc ô!”
Trong chuyện này vị thiền sư không bằng lòng chia chung ô, đây là đại từ bi của thiền sư. Con người muốn được cứu độ không thể mong cầu người khác chỉ bảo mà cần phải dựa vào chính mình.
Tự mình có chiếc ô, mới có thể khiến mưa không thấm ướt, đạo lý cũng như vậy, tự mình có chân như Phật tính, tự nhiên sẽ như ở phàm trần mà không có chỗ nào để bụi nhơ bám lên thân được.
(st)