Nếu như nói cuộc sống này là một cái cây thì sự chỉ trích giống như một cái gai nhỏ. Điều thực sự làm cho người ta mệt mỏi không phải là sóng gió thất thường mà là không giải quyết được cái gai đó.
Nếu như nói nhân sinh là một mảnh lụa tuyệt đẹp thì sự chỉ trích kia giống như một sợi chỉ. Điều thực sự làm cho một ngày trôi qua trong mù mịt không phải là bụi bẩn nhất thời, mà là kéo đầu sợi kia một phát.
Cuộc sống không có nhiều sóng gió đến vậy, đời người không phải thất bại do những thăng trầm lên xuống, mà là thất bại bởi những điều quen thuộc mỗi ngày. Bởi vậy mới nói, gặp chuyện không chỉ trích chính là tu dưỡng cao nhất.
Gặp chuyện không chỉ trích, vận khí sẽ tốt hơn
Gặp chuyện không chỉ trích, tự tìm nguyên nhân từ chính bản thân mình, không oán hận, không trách cứ, dồn hết sức để làm một cách thật thiết thực, thường thường so với việc nói miệng thì hiệu quả sẽ tốt hơn rất nhiều lần, mà lại có thể đắc được nhân tâm.
Gặp chuyện không chỉ trích, gia đình sẽ càng hòa thuận
Quản lý gia đình là một nghệ thuật, không thể dựa vào chỉ trích, cãi lộn để giải quyết vấn đề được. Giữa vợ chồng không sợ có vấn đề mà chỉ sợ dùng trách cứ để giải quyết vấn đề. Cuộc sống thật là rối rắm, không hề lấp lánh giống như trong tưởng tượng.
Tình cảm sẽ không phai nhạt đi theo thời gian, mà là do chỉ trích và cãi vã mới bị biến chất. Vợ chồng sống chung nên thông cảm cho nhau, ai cũng muốn có một cuộc sống tốt đẹp, cả hai vợ chồng cũng đều vì hạnh phúc của gia đình mà cố gắng. Gặp những vấn đề nhỏ nhặt, phải hiểu chuyện, người chồng vất vả bên ngoài không dễ dàng gì, người vợ ở nhà cũng phải làm việc cực nhọc.
Gặp chuyện không chỉ trích, con cái sẽ càng ưu tú
Con cái ngoan không phải là do chỉ trích mà là do khích lệ. Trong quá trình phát triển, cha mẹ luôn chỉ trích con cái có thể làm cho con trẻ bị thiếu tự tin, trở thành tự ti, về sau ra đời sẽ hay sợ sệt.
Cha mẹ chỉ trích con cái còn làm thương tổn lòng tự trọng của con, để lại một vết thương trong tâm lý của trẻ. Bạn càng chỉ trích con cái thì con cái lại càng đối nghịch với bạn; bạn càng khen ngợi con cái, con cái lại càng nghe lời bạn.
Cha mẹ có thể phê bình con cái, nhưng không thể vô duyên vô cớ chỉ trích. Phê bình con cái mấu chốt ở chỗ là để cho con nhận thức được sai lầm của mình, chứ không phải đánh vào lòng tự trọng và tự ti của con. Không nên chỉ trích con cái trước mặt người khác, không nên cứ nói đi nói lại mãi một sai lầm của con, gặp chuyện không trách cứ là món quà quý giá nhất dành cho con.
Gặp chuyện không trách cứ, thông cảm cho người yêu, khích lệ con cái, tha thứ cho bạn bè, chính là mang vận may đến cho chính mình.
Gặp chuyện không trách cứ là sự tu dưỡng và trí tuệ cao nhất.
(nguồn tinhhoa)