Có người hỏi Bổn sư của tôi là ai?
Xin thưa, Phật Thích-ca Mâu-ni
Mà không phải ngài là bổn sư của riêng tôi
Bổn sư của tất cả mọi người
Ai chẳng niệm “Nam mô Bổn sư Thích-ca Mâu-ni Phật”
Nhưng tôi, ngoài bổn sư còn có vô số các vị thầy
Ai cũng là thầy tôi
Ai tôi cũng học hỏi được điều gì quí báu…
Thầy tôi là Thiện Hoa, Minh Châu, Nhất Hạnh, Thanh Từ,
Thầy tôi là Trí Tịnh, Trí Quang, Chơn Thiện
Thầy tôi là Trí Hải, Viên Minh…
Thầy tôi cả anh em bạn bè nơi này nơi khác
Bởi ai cũng là Phật sẽ thành
Bởi ai cũng là Bồ-tát
Và tôi nữa cũng là thầy của tôi
Tôi dạy dỗ chính mình bằng lời Phật dạy
Tôi học vô thường qua mái tóc làn da
Học vô ngã trong nhịp tim hơi thở
Học đời là bể khổ
Có con đường an lạc kề bên
Tôi học Văn-thù hỏi Duy-ma-cật cách quán chúng sanh
Duy-ma cười ấy là ảo vật của nhà ảo thuật
Tôi bắt chước lời Phật hỏi Duy-ma quán Như Lai cách nào
Duy-ma cười, có gì đâu
Cũng như quán pháp thân của Phật, của tôi, của chúng sanh các loại…
Bổn sư của tôi là nhà khoa học
Kêu đừng vội tin mình, đừng vội tin ai
Cứ đến thử đi rồi biết…
Bổn sư tôi là nhà giáo dục
Dạy những điều hạnh phúc đơn sơ
Từng bước làm người
Chớ vội chi làm Phật…
Bổn sư tôi là một nhà y học
Quán tưởng tự thân mà thấy vũ trụ mênh mông
Mỗi hạt cát sông Hằng
Cũng biết sinh bịnh lão tử
Biết từng phút giây trong cơ thể
ngũ uẩn đùa vui…
Cho nên bổn sư tôi
Vị Phật ra đời đã bước đi bảy bước
Thất tình lục dục
Đâu dễ lìa xa
Tham sân si cũng là hạt giống nở hoa
Thôi cứ học từ từ
“Bổn sư” còn vẫn dạy…
(Đỗ Hồng Ngọc
Bên sông Hàn Đà Nẵng, 22.4.2017)
Ghi chú: Trần Tuấn Mẫn, phone nhắc gởi bài gấp cho Văn hóa Phật giáo số đặc biệt Phật Đản. Tôi đang ở Đà Nẵng, bận bịu với các buổi trò chuyện giao lưu, quýnh quá, cũng ừ ừ. Sáng sớm 22.4, ngày có buổi giao lưu chính thức ở Hội sách bên bờ sông Hàn, dậy sớm, nhìn sông Hàn gợn sóng lăn tăn, bỗng nhớ lại những lần đi đây đi đó nói chuyện ở các Chùa thường bị hỏi “bổn sư” của tôi là ai, bèn viết nhanh bài… thơ kỳ cục này, vốn là câu trả lờiđã sẵn trong bụng từ lâu. Không có giấy má đem theo nên lấy phong bì khách sạn mà viết… Lúng túng, chưa biết làm sao gởi về Tòa soạn báo VHPG thì may sao Nguyễn Quang Chơn bảo cứ đọc, Chơn gõ vào điện thoại, rồi gởi cái vèo, ngay trong lúc hai anh em chờ ăn sáng. Cảm ơn Internet. Cảm ơn Nguyễn Quang Chơn, Thôi chèn thêm mấy cái hình này để kỷ niệm một chuyến Về… Miền Trung vậy!
(ĐHN)