Câu chuyện của người Ả-rập này sẽ chỉ cho bạn thấy được rằng, bằng cách nào mà sự thật vẫn có thể được tìm thấy trong một thế giới của sự gian dối và ảo tưởng.

Khi nữ hoàng của xứ Sheba được vị vua nổi tiếng là Solomon viếng thăm, vị vua mà nữ hoàng thật sự muốn vượt trội hơn ông ta về sự thông thái. Nữ hoàng đã đưa ra cho vua một lời thách đố.

Nữ hoàng dẫn vua đến một khu vực trong cung điện của bà, nơi mà những nghệ nhân kiệt xuất đã bài trí một không gian nhân tạo vô cùng hấp dẫn với đầy những bông hoa giả. Biển hoa sặc sỡ gợn sóng nhẹ nhàng trong làn gió nhẹ và làn gió ấy cũng là làn gió nhân tạo.
Những màu sắc, hương thơm và gió ấy chúng ta không thể nào phân biệt được với những thứ thật.

Nữ hoàng nói:
– Một trong tất cả những bông hoa ở đây là hoa thật, thưa đức vua Solomon. Đức vua có thể giúp tôi tìm ra nó được không?

Đức vua nhìn xung quanh một cách tỉ mỉ. Vua đã dùng tất cả các giác quan của mình và tập trung cao độ, nhưng đã không thể nào lấy ra được bông hoa thật. Ông ta bắt đầu toát mồ hôi đầm đìa và nói với nữ hoàng xứ Sheba rằng:

– Ở đây hơi nóng. Nữ hoàng có thể bảo người hầu cận của mình mở một cánh cửa sổ được không?

Nữ hoàng ra lệnh cho người đi mở cửa sổ.

– Đấy là bông hoa thật.

Chỉ một lát sau, vua Solomon tìm được câu trả lời. Ông ta đã chỉ ra được bông hoa thật, không thể nhầm lẫn. Một con ong đã bay vào cửa sổ và đến đậu ngay trên bông hoa thật duy nhất ấy.

Mặc dù rất khó để có được sự thông thái như vua Solomon, nhưng nội dung câu chuyện này muốn nói lên rằng, để là một con ong còn khó hơn nhiều. Và điều khó khăn nhất ở đây là để làm một bông hoa thật.


(ST)