CẦU HIỀN LƯƠNG

Tôi nhớ mãi về con sông Bến Hải
Nơi một thời bị chia cắt đôi miền
Nơi đã chịu đựng ngút ngàn đau khổ
Hơn hai mươi năm khói lửa triền miên

Nơi có cây cầu Hiền Lương yêu quí
Nghe gọi tên lòng cảm thấy ngọt ngào
Thế mà chiến tranh bắt cây cầu ấy
Chịu biết bao điều cay dắng khổ

Chẳng còn Hiền Lương như tên đã gọi
Ai qua cầu sẽ bị chết hoặc bị thương
Đứng xa đầu cầu nhìn về bên ấy
Mà trong lòng đầy thương nhớ vấn vương

Sau hơn ba mươi năm nước nhà thống nhất
Cầu Hiền Lương mới đúng nghĩa Hiền Lương
Đã nối lại với bao nhiêu thương nhớ
Tình nghĩa Bắc Nam trọn vẹn đôi đường


ĐẾN HUẾ

Tôi chẳng phải là dân xứ Huế
Mà sao tôi yêu Huế vô cùng
Vùng đất thiêng non nước hữu tình
Một địa danh có nhiều thắng cảnh

Áo dài Huế làm tôi say đắm
Triều đại xưa vang bóng một thời
Cầu Tràng Tiền, Bến Phú Vân Lâu
Chợ Đông Ba giữ gìn hồn Việt

Những con thuyền lênh đênh sông nước
Ngọt ngào giọng ca Huế yêu thương
Tạm biệt, mà lòng vẫn vấn vương
Lưu luyến nhớ giọng trầm nhỏ nhẹ

”Bởi vì răng, chừ anh ra Huế ?
Nhìn em chi, dị rứa anh ơi
Khi mô hỉ, anh về trong nớ
Ngoài ni buồn, biết nhớ về mô ”

Ôi ngọt ngào như điệu hát ru
Tình tứ như câu hò ví dặm
Sao mà thấy lòng mình say dắm
Nghe tim mình khe khẽ yêu yêu

Sao bâng khuâng trong áng mây chiều
Sao nghèn nghẹn nghe lòng thổn thức
Huế ơi, dù núi sông xa cách
Vẫn nhớ về xứ Huế xa xôi …


ANH CÒN NHỚ BÌNH KHÊ

Anh hỡi, quê mình đẹp lắm
Nhưng sao không thấy anh về
Dòng nước sông Côn vẫn thế
Anh còn nhớ đến Bình Khê

Ngôi nhà ngày xưa còn đó
Cây cầu Kiên Mỹ còn đây
Nơi mà anh thường vẫn đến
Cho nhau mơ ước bao ngày

Hôm ấy trời xanh nắng hồng
Đất soi bên cạnh bờ sông
Nắng lên vừa hồng đôi má
Em đang công việc ngoài đồng

Em nghe tiếng anh kêu gọi
Đưa tay vẫy em từ xa
Em thấy lòng mình rộn rã
Mừng vui, theo anh về nhà

Bữa cơm buổi trưa hôm ấy
Đơn sơ nhưng thật là ngon
Tình vẫn chưa lời ngỏ ý
Chỉ mong mơ ước vuông tròn

Thế rồi quê hương binh lửa
Mong gặp được nhau mỏi mòn
Bóng xế chiều hôm lận đận
Nhưng nhớ mắt lệ héo hon

Năm tháng phôi pha tát cả
Tình yêu vẫn giữ trong tim
Thời gian không chờ không đợi
Nắng vàng cứ rụng bên hiên

Thích Chơn Phương

Theo Phật Pháp Ứng Dụng