(PPUD) Thơ Hán Việt – Tâm Minh Ngô Tằng Giao
ĐĂNG SƠN
Chung nhật hôn hôn túy mộng gian
Hốt văn xuân tận cưỡng đăng san
Nhân qua trúc viện phùng tăng thoại
Hựu đắc phù sinh bán nhật nhàn
(Lý Thiệp)
LÊN NÚI
Say sưa trong mộng suốt ngày
Chợt nghe xuân hết gượng quay lên ngàn
Gặp sư bên viện chuyện khan
Kiếp trần nửa buổi thanh nhàn hưởng thêm
*******
VIỆT TRUNG TỰ CƯ
Trì khách sơ lâm hạ,
Tà khê tiểu đĩnh thông.
Dã kiều liên tự nguyệt,
Cao trúc bán lâu phong.
Thuỷ tĩnh ngư xuy lãng,
Chi nhàn điểu hạ không.
Sổ phong tương hướng lục,
Nhật tịch quận thành đông.
(Triệu Hỗ)
NƠI CHÙA VIỆT TRUNG
Khách lưu chân dưới rừng thưa
Ngang khe nước chảy nhẹ đưa mảnh thuyền
Trăng chùa lồng bóng cầu bên
Trúc cao gió thổi êm đềm lầu ngang
Nước im, cá đớp sóng vàng
Chim trời ngưng cánh trên hàng cây không
Núi non xanh biếc chập chùng
Bóng chiều thoi thóp bên đông quận thành.
******
VỊNH SÀI SƠN TỰ
Đột ngột vân gian tự,
Nhân sinh kỷ độ qua.
U nham tàng Phật tích,
Tiễu bích ỷ tăng gia.
Địa viễn phi trần thiểu,
Sơn cao đắc nguyệt đa.
Thượng nhân lưu khách túc,
Ổi dụ hựu phanh trà.
(Nguyễn Trực)
VỊNH CHÙA SÀI SƠN
Trong mây chót vót chùa cao
Đời người đâu dễ dịp nào viếng thăm
Hang sâu dấu Phật còn hằn
Sườn non chơm chởm nhà tăng dựa kề
Đất xa bụi ít bay về
Trăng thanh núi thẳm bốn bề sáng soi
Sư ông lưu khách lại rồi
Pha trà mời mọc lại lùi thêm khoai.
Chú thích: Chùa Sài Sơn còn gọi là chùa Thày ở tỉnh Sơn Tây, nay là tỉnh Hà Sơn Bình. Tương truyền trong hang núi có dấu chân Phật.
Tâm Minh Ngô Tằng Giao (Chuyển dịch thơ)
Theo Phật Pháp Ứng Dụng