Muốn được người trở nên đạo đức
Thì dày công khổ cực biết bao
Những phương lập chí thanh cao
Cho thông suốt lý tạo đào tâm chơn
Lập một nước dễ hơn truyền giáo
Truyền dạy người đắc đạo khó thay
Biết bao kèm sửa đêm ngày
Làm nên Tiên Phật rất dày công phu
Đây là hạnh người tu luyện đạo
Đoạn dứt lòng gian xảo kiêu căng
Miệng không hay nói chuyện xằng
Ngồi lê đôi mách cằn nhằn người ta
Phải nắm giữ hiệp hòa kiên nhẫn
Tịnh tâm lo bổn phận làm người
Lỗi lầm thiên hạ chớ bươi
Xấu xa mê muội đừng cười chê khen
Lần hồi tập cho quen tánh cách
Giữ tấc lòng trong sạch hoàn toàn
Mặc tình ai thói dọc ngang
Những điều quấy quá chớ mang vào mình
Lo đóng cửa luyện hình vóc Phật
Đối mọi người chân thật mến yêu
Quanh co thuyền phải theo chiều
Người trong một đạo dắt dìu giúp nhau
Đừng cậy thế quyền cao chức trọng
Đừng ỷ giàu kiệu lọng nghinh ngang
Ta dầu một bậc Thánh hoàng
Biết tu xem tợ như hàng con dân
Người hiền đức không cần danh vọng
Làm thì ưa công cộng hiệp hòa
Kính người quên phứt đến ta
Tự nhiên thanh tịnh vọng tà bất sanh
Theo chơn lý lưu hành hạp đạo
Gom ngũ quan rèn tạo kim thân
Tuy là lẫn lộn hồng trần
Mà lòng đạo đức không cần lợi danh
Cây đại thọ đơm cành nảy tược
Tốt tươi nhờ rưới nước bón phân
Tu cho mau phát tinh thần
Thì lo luyện đạo siêng cần ngày đêm
Biết đạo chớ nói thêm nói bớt
Tội lỗi người đỡ vớt chở che
Nhiều cây mới kết nên bè
Anh em chung trí đồng hè nhau tu
Phá cho đặng khám tù thế tục
Diệt cho tiêu lòng dục tánh phàm
Những điều ưa chuộng mến ham
Ta nên dứt bỏ túi tham cho rồi
Thoát khỏi chốn luân hồi nghiệp báo
Chỉ tận tâm với đạo, cứu cho
Trần gian nóng tợ lửa lò
Hơi bay nực nực đen mờ khói un
Hít vào thì ngây cuồng mê muội
Mất trí khôn lầm lũi đường tà
Khói un độc địa thay là
Nhẫn kiên là chén thuốc hòa cứu nguy
Nên hạ mình kỉnh vì chúng bạn
Đức hạnh tròn chói sáng mọi nơi
Lời khuyên để lại răn đời
Dọn mình thanh nhẹ mới thời thung dung
Lo lập chí vẫy vùng cơ hội
Cứu vớt người lặn lội bến mê
Tình đời cần phải chán chê
Đừng mang những gánh nặng nề ai trao
Lấp biển khổ làm sao lấp đặng
Xô thành sầu khó hẳn mà xô
Người người lâm bịnh ngây ngô
Chúng ta hiệp lại lấp xô khó gì
Biết đạo đức chịu lì với đạo
Để quỷ ma nó khảo mới cao
Phổi gan trải mật anh hào
Đại hùng đại lực mới vào cảnh tiên
Diệt bản ngã bỏ quyền dùng lý
Khử tư tâm hiệp ý đại đồng
Làm cho thế giới lưu thông
Dồi trau đức hạnh tấm lòng phát minh…
Còn chớ nói rằng mình hay giỏi
Thì ta đâu còn gọi người hiền
Người hiền trầm mặc ổn nhiên
Thuỷ triều vận tải căn nguyên đức tài
Lời nhắn nhủ miệt mài kiên nhẫn
Kiên nhẫn là bổn phận người tu
Lưỡi mềm khó gãy lắm ru…
Răng tuy cứng chắc mặc dù, gãy hư.
Tứ Kệ Tĩnh Tâm
Nguồn: Ánh Nhiên Đăng