Chùa quê ấm áp tâm làng
Ủ màu gạch cổ mơ màng bên sông
Qua bao biến động chuyển vòng
Vẫn uyên nguyên chảy một dòng xa xưa
Vẫn còn nét chạm chiều mưa
Tay người thợ khéo khoa khua giữa đời
Dáng rồng cuộn vút mây trời
Âm dương lợp mái hồng tươi thuở nào
Điện thờ Phật Tổ ngạt ngào
Hương trầm tỏa quyện gửi vào lời kinh
Chùa quê tâm đức đượm tình
Khảm trong viên giác bóng hình ngộ duyên…
(Ngàn Thương)