Một hôm trời nóng nực

Kiến thở than buồn bực

“Chao ơi! Khát quá lâu

Biết kiếm nước nơi đâu

Thân tôi mệt xiết bao

Không đi nổi nữa nào!”

Kiến bò quanh tìm nước

Chợt nghe ở phía trước

Tiếng nước chảy rì rào

“Đúng là tiếng nước rồi

Phải bò tới mau thôi!”

Thấy con suối tại đây

Nước sạch trong dâng đầy

“Mình phải xuống uống ngay!”

Kiến vội bò tới gần

Nhưng rủi lại trượt chân

Rơi vào suối. Than trời:

“Cứu tôi! Xin cứu tôi!”

Kiến vẫy vùng hồi lâu

Chợt một chú Bồ Câu

Thấy Kiến từ trên cao

Vội vàng thả chiếc lá

Xuống cứu Kiến mệt lả.

Chim nói: “Leo lên đi

Vào bờ chẳng khó chi!”

Nhờ lá Kiến mừng vui

Thoát khỏi nạn chết trôi

“Cám ơn Bồ Câu nhé!”

Kiến tạ ơn hết lời

Bồ Câu khẽ mỉm cười

Cất cánh bay rong chơi.

Một ngày có thợ săn

Thấy Bồ Câu trên cây

Bèn đưa súng lên ngắm

Muốn giết chú chim ngay.

Kiến ta bò quanh đây

Thấy cảnh nguy hiểm thay

Sợ Bồ Câu bị bắn

Kiến tìm cách cứu nguy

Bò lên chân thợ săn

Kiến nghiến răng lại cắn

Thợ săn chợt giật mình

La lớn tiếng: “Đau ghê!”

Khi nghe tiếng la kia

Bồ Câu vội bay đi

Thoát thân ngay tức thì

Kiến nhìn theo cười mỉm

Lòng kiêu hãnh kể chi

Lời vàng hãy khắc ghi:

“Gieo NHÂN tốt ngay đi

QUẢ lành ta sẽ hưởng

Tránh bao chuyện sầu bi!”

(Tâm Minh Ngô Tằng Giao phóng tác
theo “THE ANT AND THE DOVE” của Lev Tolstoy)