Diệu Hòa là một Phật tử thuần thành của chùa Liên Hoa. Bà rất có tín tâm đối với Tam Bảo và chuyên tu pháp môn Tịnh độ. Bà thường qua chùa tụng kinh niệm Phật và rất say mê âm thanh niệm Phật trầm bổng thanh thoát của quý thầy. Hằng ngày đi đứng nằm ngồi bà luôn niệm Phật, chí thành tha thiết nguyện một đời vãng sinh Tây phương Cực lạc, thoát khỏi luân hồi sinh tử. Một hôm bà đến bạch với thầy trụ trì chùa Liên Hoa.
– Kính bạch thầy, con đi chùa này đã hơn 30 năm rồi, con rất mến chùa, mến cảnh và kính quý thầy. Nay tuổi con đã lớn, gần đất xa trời, con có một ước mong nho nhỏ xin thầy từ bi hứa khả cho.
Thầy đáp:
– A Di Ðà Phật, bà có việc gì thì cứ nói.
– Kính bạch thầy, con mong ước sau khi qua đời, xin thầy cho con được nghỉ tại nghĩa trang chùa, được thờ hình tại chùa, để hằng ngày con được gần gũi quý thầy nghe kinh thính pháp.
Thầy hỏi:
– Vậy bà không về Tây phương Cực lạc sao?
Bà?!?