Kinh Bảy Giấc Mộng Của A Nan
A Nan Thất Mộng Kinh
Đông Tấn Trúc Đàm Vô Lan dịch
Bản Việt dịch của Huyền Thanh
***
A-Nan (Ānanda) ở tại nước Xá Vệ (Śrāvastī) có bẩy giấc mộng, nên đi đến thỉnh hỏi Đức Phật.
Giấc mộng thứ nhất: Ao nước bốc lửa tràn đầy bầu trời.
Giấc mộng thứ hai: Mặt trời, mặt trăng, mặt trời biến mất. Tinh Tú cũng biến mất.
Giấc mộng thứ ba: Vị Tỳ Khưu xuất gia đi lòng vòng ngay ở trong hầm hào dơ bẩn (bất tịnh). Vị Bạch Y (người cư sĩ) tại gia ló đầu lên đi ra.
Giấc mộng thứ tư: Một đàn heo đi đến xung đột với con yêu quái ở rừng Chiên Đàn.
Giấc mộng thứ năm: Đầu đội núi Tu-Di, nhưng chẳng lấy làm nặng nề.
Giấc mộng thứ sáu: Con voi lớn vứt bỏ con voi nhỏ.
Giấc mộng thứ bảy: Vua Sư Tử Vương tên là Hoa Tản, trên đầu có bẩy sợi lông nhỏ, nằm chết trên mặt đất. Tất cả loài cầm thú nhìn thấy đều sợ hãi. Lại nhìn thấy sâu bọ trong thân đi ra, sau đó ăn nuốt cái xác.
Do mộng ác này, nên đi đến thưa hỏi Đức Phật. Lúc đó, Đức Phật ngự trên giảng đường Phổ Hội tại nước Xá Vệ cùng với vua Ba Tư Nặc (Prasenajit) nói Pháp Khổ (Duḥkha), Tập (Samudaya), Diệt (Nirodha), được Đạo (Mārga)… làm sự ưa thích.
Nhìn thấy A Nan có vẻ lo âu, buồn khổ nên Đức Phật liền nói rằng: “Ôi ! Giấc mộng của ông đều là việc xảy ra trong đời ác năm Trược [Pañca-kaṣāyāḥ: gồm có Kiếp Trược (Kalpa–kaṣāya), Kiến Trược (Dṛṣṭi-kaṣāya), Phiền Não Trược (Kleśa¬kaṣāya), Chúng Sinh Trược (Satva-kaṣāya), Mệnh Trược (āyuskaṣāya)] thuộc thời đương lai, chẳng tổn hại gì đến ông. Vì sao lại có vẻ lo âu ?”
Giấc mộng thứ nhất: Ao nước bốc lửa tràn đầy bầu trời là thời đương lai, Tỳ Khưu: Tâm lành chuyển ít, ác nghịch lớn mạnh, cùng giết hại nhau chẳng thể xưng tính.
Giấc mộng thứ hai: Mặt trời, mặt trăng, mặt trời biến mất. Tinh Tú cũng biến mất là sau khi Phật vào Nê Hoàn (Nirvāṇa: Niết Bàn) thì tất cả Thanh Văn (Śrāvaka) cùng tùy theo Đức Phật vào Nê Hoàn (Niết Bàn), chẳng trụ ở đời, cho nên con mắt của chúng sinh bị diệt mất.
Giấc mộng thứ ba: Vị Tỳ Khưu xuất gia đi lòng vòng ngay ở trong hầm hào dơ bẩn (bất tịnh). Vị Bạch Y tại gia ló đầu lên đi ra là thời đương lai, Tỳ Khưu ôm giữ sự ganh ghét độc ác, giết hại lẫn nhau, bị Đạo Sĩ chém đầu. Người Bạch Y nhìn thấy, khuyên can nhưng chẳng thuận theo, (Tỳ Khưu) khi chết bị rơi vào Địa Ngục. Người Bạch Y tinh tiến, nên khi chết được sinh lên cõi Trời.
Giấc mộng thứ tư: Một đàn heo đi đến xung đột với con yêu quái ở rừng Chiên Đàn là thời đương lai, người Bạch Y đi vào chùa tháp, chê bai chúng Tăng, tìm cầu chỗ hay (trường) chỗ dở (đoản) của vị ấy, phá Tháp, hoại Tăng.
Giấc mộng thứ năm: Đầu đội núi Tu-Di, nhưng chẳng lấy làm nặng nề là sau khi Đức Phật vào Nê Hoàn (Niết Bàn) thì A Nan sẽ vì một ngàn vị A La Hán, làm vị Thầy đưa ra Kinh Điển, một câu chẳng quên. Người thọ nhận tỏ ngộ cũng nhiều, cho nên chẳng lấy làm nặng nề.
Giấc mộng thứ sáu: Con voi lớn vứt bỏ con voi nhỏ là thời tương lai, Tà Kiến lớn mạnh làm hư hoại Phật Pháp của Ta. Người có Đức đều ẩn mất, chẳng hiện ra.
Giấc mộng thứ bảy: Sư Tử chết là sau khi Đức Phật vào Nê Hoàn (Niết Bàn) một ngàn bốn trăm bảy mươi năm, các Đệ Tử của Ta, tu Tâm của Đức thì tất cả Ma ác chẳng thể gây nhiễu loạn được.
Bảy sợi lông nhỏ là việc xảy ra sau bảy trăm năm.