Kinh Đà La Ni Nhứt Thiết Như Lai Kim Cang Thọ Mạng
Việt dịch: Tịnh Thất Liên Hoa
Ta nghe như vầy: Một thuở nọ, Phật ở bên sông Tăng già, với các Tỳ-Kheo và đại Bồ-Tát cùng vô lượng đại chúng trời người đến hội họp .
Lúc bấy giờ, Ðức Thế Tôn bảo bốn vị Thiên Vương hàng Tỳ-Sa-Môn rằng:
Có bốn pháp rất đáng ghê sợ, dù nam dù nữ, đồng nam đồng nữ, tất cả hữu tình không ai tránh khỏi. Bốn pháp ấy là: Sanh, già, bệnh, chết. Trong đó có một pháp rất tức tối đau khổ, khó bề đối trị, gọi là sợ chết. Vì vậy ta thường nói pháp đối trị .
Khi ấy, bốn vị Thiên-Vương bạch Phật rằng: “Bạch Ðức Thế Tôn. Chúng con ngày nay, mong được lợi lớn, xin Ðức Thế Tôn vì tất cả chúng sanh tuyên nói pháp ấy” .
Bấy giờ Ðức Thế Tôn xây mặt hướng Ðông, Ngài búng ngón tay, triệu tập tất cả các Ðức Như-Lai nói lời thệ rằng: “Khắp cả mười phương, các Ðấng Như-Lai thành chánh đẳng-giác, vì độ chúng sanh, chứng đạo Bồ- Ðề thảy đều giúp ta, đem sức oai thần tất cả Như-Lai, khiến cho tất cả chúng sanh, đổi nghiệp phi-mạng, tăng thêm thọ mạng. Từ trước ta chưa vì chúng sanh chuyển pháp luân này đến nay mới chuyển, có thể khiến cho sắc lực và thọ mạng của chúng sanh, đều được thành tựu khỏi sợ chết yểu”.
Lại hướng qua các phương Tây, Nam, Bắc, bốn góc trên dưới, Ðức Thế Tôn cũng đều triệu tập kỉnh cáo như thế. Lúc ấy bao nhiêu thế giới mười phương, tột chỗ mắt Phật thấu đến, tất cả các Ðức Như-Lai, thảy đều đến hội họp đầy cả hư không như số vi trần.
Bấy giờ tất cả chư Phật, vì sự gia trì khác miệng chung lời, đều nói Ðà-La-Ni: “Nhất Thiết Như-Lai Kim- Cang Thọ Mạng” rằng:
“ÐÁT NỄ GIÃ THA, GIÃ LÊ, GIÃ LÃ, GIÃ LÊ, VĨ NÔ CHỈ TÁT PHẠ, TÁT ÐỂ, KHỂ CHIẾT NGẬT LÃNG, NGHIỆT NẪM, BÁT RA, XÁ MÃN ÐÔ, TÁT PHẠ LỘ, NGA TÁT PHẠ, TÁT ÐÁT PHẠ, NẪM A NÔ LAI, CU NÔ LAI, MA HA NÔ LAI, GIẢ MÊ GIẢ MÊ, HỆ MẠ NGHIẾU RÍ, HỆ MẠ SẢN NI, HỆ MẠ THI KHÍ, KIÊU RA VÍ, KIÊU RA THOAN, HỆ CU RA VI, CU RA LÊ, CU MẠ ÐỂ, VI XÁ MẠ NÍ MẠ NÍ, THÚ THÚ TỲ, PHẠ A GIẢ LÊ, DĨ GIẢ LÊ, MẠ VỈ LÃM MẠ, HỘ MỘ HỘ MỘ. ÁN PHẠ RA, DỤ LỆ TÁT PHẠ HẠ”.
Lúc bấy giờ, tất cả Chấp Kim-Cang Bồ Tát, ở chỗ chư Phật mười phương, khác miệng chung lời, đều nói Ðà-La-Ni Diên Thọ rằng:
“HỒNG HỒNG THI KHÍ TÁT PHẠ HẠ”
Như vậy, tất cả các Ðức Như-Lai và các vị Chấp Kim-Cang Bồ Tát trong mười phương đều nói Ðà-La-Ni này, rồi không thị hiện ra nữa .
Lúc đó, vị Tỳ Sa-Môn Thiên-Vương bạch Phật rằng: nương thần lực của Phật, để gia trì hộ niệm, trừ nghiệp phi-mạng cho tất cả chúng sanh, con xin nói Ðà-La-Ni rằng:
“THI VI ÐẾ, THI VI, ÐÁT LỴ LẬT LỴ”
Lúc đó, vị Tỳ-lâu Lặc-Xoa Thiên Vương cũng bạch Phật rằng: nương thần lực của Phật, để trừ nghiệp phi-mạng cho nhiều chúng sanh, con xin nói Ðà-La-Ni rằng: “MA ÐẮNG NGHỂ, MA ÐẮNG NGHÊ NI, DU MA DU MƯU”.
Lúc đó, vị Ðề-đầu Lại-Tra Thiên-vương cũng bạch Phật rằng: cũng để trừ nhgiệp sợ chết cho các chúng sanh, con xin nói Ðà-La-Ni rằng:
“GIẢ RỄ GIẢ RỄ, GIẢ RA NÍ”.
Lúc đó, vị Tỳ-Lâu Bát-Xoa Thiên Vương cũng bạch Phật rằng: nương thần lực của Phật, để trừ nghiệp phi-mạng cho tất cả chúng sanh, con xin nói Ðà-La-Ni rằng:
“MẠT LÂM, PHẠ-PHẠ, PHẠ-PHẠ”.
Phật bảo bốn vị Thiên Vương rằng:
“Nếu ai đọc tụng kinh nầy, hằng ngày thọ trì dù cho một biến, phải nên cung kính các thiện-nam tín-nữ ấy, nên tưởng như Phật, sau không đọa nơi ba đường dữ, quyết được tăng thêm thọ mạng .
Nếu người nào thường ngày, vì tất cả chúng sanh luân chuyển tụng kinh nầy, thì sau không còn có sợ mạng ngắn, chết yểu; cũng không còn mộng thấy điềm dữ, yêu tinh nguyền rủa, và hình bóng hung ác, La-sát Quỷ thần, cũng không bị tai nạn: nước, lửa và độc họa binh đao. Sẽ được tất cả chư Phật, Bồ-tát nhiếp thọ hộ niệm, xứ sở đó cũng được chư Phật hộ trì” .
Khi Ðức Thế Tôn nói kinh này xong, các vị Tỳ-Sa-Môn Thiên Vương cùng tất cả đại chúng đều rất vui mừng, tín thọ phụng hành .