Tuệ Trung Thượng Sĩ Ngữ Lục Giảng Giải
Tác giả: HT. Thích Thanh Từ
Đạo Phật lấy giác ngộ làm cội gốc, Thái tử Tất Đạt Đa (Siddhàrtha) tọa thiền dưới cội Bồ Đế được giác ngộ gọi là thành đạo hay thành Phật. Thành Phật có nghĩa là hoàn toàn giác ngộ, nói gọn là toàn giác. Những người tu hành được giác ngộ từng phần gọi là Bồ Tát (Bodhisattva) hay phần giác. Bồ tát định nghĩa là hữu tình giác và giác hữu tình, tức là mình giác ngộ và chỉ dạy cho người cùng được giác ngộ. Từ Phật đến Bồ tát đều căn cứ trên giác ngộ mà thành quả vị sai khác. Do đó, nói Đạo Phật là nói đến giác ngộ,không giác ngộ là không phải Đạo Phật.